Câu 1. Anh (chị) có nhận xét gì về nghệ thuật câu từ của bài thơ thể hiên qua quá trình chuyển biến
Câu 1. Anh (chị) có nhận xét gì về nghệ thuật từ của thơ thể hiện qua quá trình chuyển biến tâm trang của người khuê phụ?
- Cấu tứ là hình ảnh, sự kiện, chi tiết tiêu biểu của thơ để cho cảm xúc vận động xung quanh. Cấu tứ của bài thơ này rất đặc biệt. Hai câu đầu thiếu phụ hiện lên “không biết buồn” mà còn say sưa chìm đắm trong trạng thái sảng khoái. Người thiếu phụ ấy trang điểm lộng lẫy, bước lên lầu cao để thưởng thức ngoạn cảnh xuân.
- Tuổi xuân, khuôn mặt trang điểm của nàng và cả cái tầng lầu ấy góp phần tô đẹp cảnh ngày xuân. Trạng thái tâm lí nhân vật, không gian và thòi gian hài hoà một cách tuyệt đối. Song hình ảnh chi tiết ấy đã đảo ngược so với tiêu đề bài thơ (Nỗi oán của người phòng khuê). Cấu tứ đạt đến trình độ nghệ thuật là ở chỗ nào. Tác giả như vậy là để tạo thế cho việc biểu hiện một cách đột xuất, rõ nét và tự nhiên quá trình chuyển biến tâm lí của người thiếu phụ. Đang vui, đang lâng lâng sảng khoái trang điểm đẹp để ngắm ngày xuân thì:
“Hốt kiến mạch đầu dương liễu sắc”
(Nhác trông vẻ liễu bên đường)
(Đầu đường chợt thấy màu dương liễu)
Hối giao phu tế mịch phong hầu
("Phong hầu” nghĩa dại xui chàng kiếm chi)
(Hối để chàng đi kiếm tước hầu)